Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

Mãi yêu anh, người đàn ông kém tuổi

Sao lại là tôi, người phụ nữ đã có gia đình? Sao lại là người ấy, chàng trai độc thân kém tuổi? Tôi đau đớn ôm trái tim rớm máu, cô đơn, lạnh giá, tưởng chừng ngủ yên biết bao năm qua.

Tim tôi vỡ tan thành trăm mảnh, tiếng nức nở oà ra từ bờ môi, nước mắt không ngừng rơi, trái tim không ngừng thổn thức. Tôi khóc cho nỗi đau của mình, khóc cho nỗi đau của người ấy, không định viết nhưng rồi tôi đã viết. Những dòng này, chỉ xin gửi tới một người thôi.
Thời gian cứ vô tình trôi, tôi quay cuồng trong nỗi đau tuyệt vọng, như người sắp chết đuối cố bấu víu vào chiếc phao cứu sinh lý trí, tự nguyền rủa bản thân, tự nhủ lòng rằng hãy quên đi, người ấy không thuộc về mình, mãi không thuộc về mình. 

Nhưng hỡi ôi, lý trí không thắng nổi trái tim. tôi đau khổ nhận ra mình không thể quên, mình nhớ vô cùng, nhớ cháy bỏng, nhớ da diết, nhớ khắc khoải khôn nguôi. Dáng hình ấy, khuôn mặt thân thương, giọng nói, nụ cười, bàn tay ấm áp, tất cả vẫn còn nguyên chưa hề phai nhạt, luôn hiện về trong tâm trí tôi từng phút từng giây.

Mọi lúc tôi đi, mọi nơi tôi đến, mọi việc tôi làm, đến bên tôi trong những đêm dài thao thức, cùng tôi mơ về một nơi vô tận, nơi chỉ có hạnh phúc và tình yêu. Trong những giấc mơ chập chờn đứt đoạn, tôi thầm gọi tên người ấy bao lần để rồi giật mình thức dậy, ngơ ngác trước thực tại phũ phàng. Nước mắt tràn mi, lòng đau quặn thắt, trái tim vỡ vụn. Tôi đã yêu và tôi vẫn yêu, thần tình yêu đã bắn đi mũi tên trúng đích.

Sao lại là tôi, người phụ nữ đã có gia đình? Sao lại là người ấy, chàng trai độc thân kém tuổi? Tôi đau đớn ôm trái tim rớm máu, cô đơn, lạnh giá, tưởng chừng ngủ yên biết bao năm qua. Trái tim từng kiêu hãnh là thành trì vững chắc trước bao cám dỗ, phong ba cuộc đời, giờ bừng tỉnh, vỡ oà cảm xúc, chợt thổn thức trước những gì thật bình dị và giản đơn.

 Anh có biết hơn một lần em muốn đứng lên rũ bỏ vướng bận của cuộc đời để về bên tiếng gọi của trái tim, được sống thật với cảm xúc của mình, để yêu và được yêu, rồi em vẫn phải ra đi bởi không còn con đường nào khác.

Xin cho em được nói: Cảm ơn anh đã đến bên em trong cuộc đời này. Cảm ơn anh đã cho em tìm lại hơi ấm của tình yêu, sưởi ấm lại trái tim em lạnh giá, cho em biết nhớ nhung và đau khổ. 

Kỷ niệm buồn nhưng ngọt ngào và đẹp đẽ sẽ theo em đi hết cuộc đời này. Ai đó nói: Hãy quên hết khổ; riêng em chọn nhớ mà thôi bởi với em đó là hạnh phúc: được yêu, được nhớ, được đau bởi một người. . Từ nơi sâu thẳm trái tim, em luôn cầu mong anh bình an và hạnh phúc.

Ngoài kia bão tố, lạnh lùng nhưng đâu lạnh bằng nỗi cô đơn tràn ngập tâm hồn . Anh có nghe thấy gì không? Hãy đặt tay lên trái tim mình, em đang gọi tên anh đó.

 Gom yêu thương gửi vào mây vào gió, bay đến bên và thì thầm với anh, lời ngàn lần từ lâu em muốn nói "Em yêu anh.
 Mãi mãi yêu anh".
NET

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét