Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2015

"Nhận diện" tướng người thông minh, trường thọ

Thông minh, tài trí, trường thọ dường như là mong muốn của tất cả mọi người. Song người xưa với tư duy kính nghiệm đậm chất duy vật cổ sơ thì cho rằng trí tuệ và sự thọ yểu lại có mối quan hệ bí ẩn với tướng số, cái phần nhiều do thiên định.

Tướng người thông minh


Dân gian có câu "Trán cao phúc đức vô cùng/ Mày cao mắt sáng tinh thông hơn người". Theo diện tướng học, trán là bộ phận quan trọng trong việc xem xét năng lực cũng như vận may của cá nhân. Xét riêng về mặt trí tuệ, sự khác nhau ở mỗi người sẽ tùy đặc điểm độ cao, chiều rộng, màu da, tính cân đối, độ bằng phẳng...của trán. Trán tuy rất quan trọng nhưng không mang tính độc lập hoàn toàn, chúng luôn liên kết hỗ trợ, chế ngự và bị chế ngự bởi các yếu tố khác. Vì vậy, ngoài trán có thể xét đoán thêm khi nhìn ở một số cơ quan khác như mắt, mày, tai, nốt ruồi...



Người thông minh thường có các dạng trán sau: trán cao, rộng; trán cao rộng và vuông; trán tròn cao, đầy đặn; trán lẹm; trán cân xứng, hơi lồi lõm nhưng cao và rộng; trán gồ phía dưới nhưng cao và rộng.

Ngoài ra, trán cao có góc tròn là người có năng khiếu nghệ thuật. Trán cao trung bình có khả năng tưởng tượng và óc sáng tạo tốt. Trán thấp, hẹp, có góc tròn tuy có năng khiếu về nghệ thuật nhưng không đủ điều kiện để khẳng định điều đó. 
Trán rộng nhưng độ cao trung bình thì thiếu chủ động trong công việc. Trán rộng, thấp thì thiếu sáng tạo, trí nhớ kém.Trán rộng với phần dưới phẳng thì trí tưởng tượng kém. Trán vuông, thấp, hẹp thì tư duy thiển cận.Trán rộng với phần trên bằng phẳng và rộng, chủ nhân là người mơ mộng. Trán gồ giữa, chủ nhân là người hay sống trong sự hoang tưởng. Tuy nhiên, nếu là tướng trán cao nhưng hẹp thì lại là người kém trí tuệ.

Miệng của người thông minh có góc cạnh rõ ràng, mở to, khép nhỏ, môi trên có vân, hai môi cân xứng, sắc môi hồng nhuận. Nhân trung (khoảng cách từ môi trên đến chóp mũi) có hình tam giác là tướng miệng tốt nhất. Người có tướng miệng này là người thông minh, nhân hậu, tài năng hơn người, thành công trong sự nghiệp.

Lông mày có nốt ruồi là người thông minh hiền hậu mà được sang quý. Lông mày trông như trăng non, thông minh hơn người. Góc mày vào tóc mai, là người thông minh tuấn nhã. Mắt của người thông minh thường sáng (sáng trong, sáng xanh), lòng đen trắng rõ ràng, lòng đen nhiều hơn lòng trắng, tướng mắt cân đối, đây cũng là một phần của tướng người quân tử, chính trực. Tai người thông minh có vành bờ phân minh rõ ràng.


Để xét đoán tướng người thông minh, cũng cần kết hợp với xem đường Trí đạo (Minh đường) trong bàn tay chủ nhân. Bởi đường Trí đạo thể hiện về trí tuệ mỗi người, trong đó gồm trí thông minh, học vấn, tư tưởng. Trí đạo tốt khi dài, sâu, rõ ràng và hồng hào, thể hiện là người thông minh, có óc suy đoán tốt, có tính trung trực, thanh liêm, giàu lòng bác ái.

Tuy nhiên, cũng phải nói thêm rằng khái niệm thông minh ở đây nhìn dưới góc độ Nhân tướng học theo kinh nghiệm của cổ nhân, nó không trùng với chỉ số IQ (Intelligent Quotient), một khái niệm hiện đại, được xem là thước đo của trí thông minh của người thời nay.

Tướng người sống thọ


Dân gian có câu "Tai dầy có trái sống lâu/ Tai dầy mà rỗng của thâu không bền". Theo Nhân tướng học, tướng người trường thọ phải hội đủ tối thiểu bảy điều kiện sau:


1. Lông mày phối hợp thích nghi với râu và tóc, càng về già càng dài lại là dấu hiệu tốt. Tuy nhiên, dưới 30 tuổi mà lông mày đột nhiên dài ra một cách bất thường lại là chứng yểu mệnh. 2. Tai có Luân quách rõ ràng, lớn và dầy, rắn chắc, sắc tươi nhuận. 3. sống mũi (phần Niên thượng, Thọ thượng) đầy và có thịt. 5. Nhân trung sâu và rộng. 6. Răng chắc chắn. 7. Tiếng nói rõ ràng, vang dội. Thần khí sung túc.

Ngoài ra, những dấu hiệu sau đây cũng liên quan khá mật thiết tới tướng thọ mệnh, cổ phía dưới có thêm lớp da trễ xuống vai (trường hợp khi người đứng tuổi và mập). Nếu là lộ hầu thì âm thanh phải trong trẻo và cao. Xương Lưỡng quyền vững vàng và ăn thông lên ngang phía xương hai bên đầu phía trên và sau tai nổi cao rõ rệt.

Ngũ nhạc (gồm trán, mũi, cằm, lưỡng quyền trái, phải) đầy đặn và đúng cách cục. Đến tuổi trung niên (khoảng ngoài 30 tuổi) tai mọc lông dài hoặc lông mày bắt đầu mọc dài và sắc thái tươi nhuận. Lưng rộng, bụng dầy.

Người có đầy đủ tất cả các điều kiện kể trên, theo cổ nhân, chắc chắn là tướng trường thọ trong trường hợp bình thường. Tuy nhiên, khi đoán định về thọ yểu còn phải kết hợp với cả xem tướng bàn tay, nhất là đường Sinh đạo. Một đường Sinh đạo dài, rõ nét, không bị đứt quãng thể hiện tuổi thọ, sức sống của chủ nhân. Tuy nhiên, không thể nói thọ yểu phụ thuộc hoàn toàn vào độ ngắn dài của đường này, vì rằng nó còn được hỗ trợ hoặc chế ước bởi các đường Trí đạo, Tâm đạo và ngón tay cái.

Tướng người non yểu


Một cá nhân bị xem là có tướng non yểu nếu đồng thời phạm bảy khuyết điểm sau:


1. Lông mày đẹp đẽ về hình thức nhưng hỏng về thực chất (sợi thô vàng, sắc khô héo). Lông mày mọc xệ xuống phía dưới mi cốt, dáng vẻ lạnh lẽo.

2. Tai nhỏ, úp xuống phía trước mặt. Tai quá mềm và sắc không xạm, tai quá mỏng, nhĩ căn bạc nhược.

3. Mũi gãy khúc, Sơn căn (gốc mũi nằm giữa hai mắt), gập xuống, Chuẩn đầu (đầu mũi) nhỏ nhọn, khiến mũi trở thành liệt thế.

4. Đầu nhỏ, cổ dài, trán nhỏ nhọn và nổi gân xanh, thiếu niên mà đi hoặc ngồi so đầu rụt cổ.
5. Nhân trung ngắn, nông cạn.


6. Tiếng nói đứt đoạn, giọng nói gấp mà hời hợt như người thiếu hơi, âm điệu buồn tẻ như người không có sinh khí.

7. Ánh mắt đờ đẫn như kẻ si ngốc hoặc người ngái ngủ, ngồi thì lưng như gục ngã, đứng nhìn thì chân không có gân cốt, đi thì thân hình xiêu vẹo, bước chân thiếu vững vàng.

Tất cả những dạng thức trên đểu là biểu hiện của "Thần suy nhược, hôn ám đoản xúc" nên không thể nào sống quá 50 tuổi. Bởi lẽ đó, có người tuy về hình tướng rất đẹp đẽ phương phi mà chết yểu chỉ vì khí chất không cân xứng.

Ngoài tổng quát về mạng non yểu kể trên, tác giả Phong Vân Tử trong cuốn "Giám nhân thuật" còn liệt kê một vài hạn tuổi non yểu với một số dấu hiệu đặc biệt, cụ thể là: Chết yểu trong vòng 10 tuổi trở lại: Phàm tướng người non yểu trong tuổi trên được thể hiện qua đầu và trán nhỏ quá mức so với thân mình, trán nổi gân xanh quá rõ rệt, phía sau đầu xương bị lõm xuống. Người to con mà đầu lại nhỏ, cộng thêm tiếng nói quá nhỏ, khó sống qua năm 15 tuổi. Tai mỏng như giấy, nhĩ căn bạc nhược, da mỏng và bóng như bôi dấu, khó vượt qua quãng 16-19 tuổi. Mắt lồi mà lòng đen ít, lòng trắng nhiều, nhĩ căn xạm đen, tai mỏng và hướng về phía trước, khó sống qua tuổi 20.

Lông mày ngắn, mặt ngắn, không thọ quá 25 tuổi. Mày thưa thớt, xâm phá Ấn đường, mắt không có thần, môi xám là tướng đoản thọ trong vòng 26 tuổi. Mắt nhỏ, quyền thấp, xương thô, thịt teo mà Hạ đình quá dài nhọn, không quá 27 tuổi. Lông mày giao nhau mà mát thoát thần, môi vẩu mà môi trên lại ngắn, da mặt quá mỏng, khó sống được quá 30 tuổi.


Mắt lồi, lông mày ngắn, Địa các quá dài không tương xứng với khuôn mặt, khó sống qua 32 tuổi. Mắt thì lúc như lộ chân quang, lúc lại như chìm xuống. Lông mày vừa thô vừa ngắn lại thêm Hạ đình dài hẹp, không quá 34 tuổi. Lộ mắt, lộ hầu, xương nhỏ mà người mập, không quá 36 tuổi. Mắt lộ hung quang hừng hực, tính tình thô bạo thì dẫu mũi cao, Sơn căn không gẫy khúc thì cũng chỉ đến năm 39 tuổi khó tránh được số trời.

Con người quá 50 tuổi mà chết thì không còn gọi là yểu tử nữa mà nên gọi là mạng vong hay thọ chung. Thông thường, kẻ sống mũi không ngay ngắn (có chiều hướng lệch sang bên trái hay bên phải) ít khi sống quá 42 tuổi. Mắt nhỏ, mày co rút lại không tương xứng với khuôn mặt, Sơn căn lại đầy đặn thường sống đến khoảng 42-44 tuổi. Bắt đầu phát phì mà thần khí lại có vẻ co rút, thì khó qua được tuổi 49 và 50.

Dĩ nhiên, đây là theo cách tính của cổ nhân, khi mà người thọ đến tuổi 70 rất hiếm.

Theo Câu Chuyện Pháp luật

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét